Nghệ sĩ thế giới

Tôi thích mình như con nít học bò 18. 05. 10 - 6:57 pm

SOI dịch

 

craig1

 

Sinh ra và lớn lên ở New Orleans, Louisiana, Craig Tracy ngày nay được coi như một trong những “kẻ đầu đảng” của bodypainting. Các bạn hẳn đã xem những bức bodypainting vẽ hổ của ông, giới thiệu trên nhiều trang mạng của Việt Nam, như:

http://ngoisao.net/news/buon-chuyen/2010/02/3b9ce032/
http://kenh14.vn/c44/t11/2010051705450529/nhung-nghe-thuat-ve-tren-co-the-dinh-cua-dinh-p3.chn
Craig Tracy nổi tiếng còn vì làm việc kỹ lưỡng. Ông có thể dành cả hai ngày để lên kế hoạch “sơn phết” thế nào trước khi vung nhát cọ đầu tiên. Và để vẽ lên cơ thể một người mẫu, ông có thể giành 8 – 9 tiếng làm việc liền. Người mẫu của ông cũng là những người tình nguyện, và họ cũng nổi tiếng vì có thể tạo dáng lâu ở một tư thế khó.
SOI xin giới thiệu bài phỏng vấn ông từ Internet.

Ông đến với bodypainting như thế nào?
Tôi bắt đầu vẽ chuyên nghiệp năm lên 16, nhưng không có cái gì thực sự thỏa mãn được lòng say mê sáng tạo của tôi. Tôi không thỏa mãn với những hình thức nghệ thuật theo thông lệ. Tôi cứ tìm kiếm cái gì đó, cái gì đó lạ hơn…
Trước đó tôi từng vẽ trên cơ thể nhưng chưa bao giờ coi việc vẽ đó là nghiêm túc. Tôi thích đấy nhưng không bỏ năng lượng vào, không tập trung vào việc tạo ra những tác phẩm thực sự trên cơ thể người.
Thế rồi sau nhiều năm, một hôm bắt đầu thấy thích công việc này, tôi tự hỏi một câu hỏi làm thay đổi đời mình, “Nếu theo đuổi bodypainting một cách nghiêm túc thì sao nhỉ?” Và thế là tôi tìm kiếm tài liệu, học hỏi từ các nghệ sĩ khác, sưu tầm các kiểu bodypainting, phủ khắp nơi quanh mình bằng những hình ảnh bodypainting truyền cảm hứng. Tôi biến nhà mình thành một chốn chỉ dành cho môn nghệ thuật kỳ lạ này. Bodypainting hiện ra không khác gì một ốc đảo giữa sa mạc đang-không-hài-lòng của tôi.

craig11

 

Ông vẽ với nhiều kỹ thuật khác nhau. Từng kỹ thuật nhất định ảnh hưởng tới tác phẩm của ông như thế nào?
Kỹ thuật như bạn bè. Có nhiều thì tốt hơn chỉ một. Mỗi kỹ thuật có những cái giới hạn nhưng hợp cả lại thì vô giới hạn. Chính cảm giác tự do đó ảnh hưởng tới tôi nhiều nhất.
Dĩ nhiên tùy từng tác phẩm mà tôi chọn một kỹ thuật đặc thù để thể hiện. Tôi chọn là do tôi thích. Đầu tiên thì từ cảm tính, cảm xúc, thế rồi theo thời gian, việc chọn đó có tính logic. Tôi thích nhất là chẳng bị kỹ thuật làm giới hạn mình. Cách tiếp cận đó cho phép ta tạo nên ma thuật để điều kỳ diệu gì đó xuất hiện.

craig10

 

Dân trong vùng phản ứng ra sao trước việc vẽ của ông?
Mọi người quanh tôi đều thích và đều biết thưởng thức bodypainting. Tôi chưa bao giờ nhận lời chỉ trích tiêu cực về tác phẩm của mình. Người ta có thể thờ ơ, nhưng sau đó tôi sẽ làm cho họ phải chú ý. Gallery của tôi giành rất nhiều cho việc giáo dục. Mỗi ngày tôi giới thiệu cho chừng 50 người về ngành nghệ thuật thú vị và đẹp đẽ này. Tôi nói với họ, “Bodypainting như sô-cô-la vậy. Có người không thích, nhưng khi biết rồi sẽ thấy ngon. Bodypainting dường như có thể làm người ta hạnh phúc, ở nhiều mức độ khác nhau.”
 

craig8

 

Sắp tới ông sẽ sáng tác theo hướng nào?
Ồ, tôi còn lắm việc phải làm lắm. Tôi thực sự thích cảm giác như con nít đang học bò. Tôi dự định tập trung năng lực mình chủ yếu vào việc giúp ngành bodypainting và chính tôi “tiến hóa”. Tôi muốn ngành nghệ thuật này trở thành một phần quan trọng của mỹ thuật. Tôi muốn được nhìn lại mỗi năm và hiểu rằng mình đang đẩy, đang kéo, đang nuôi lớn bodypaiting trên con đường tiến của nó tiến đến trưởng thành. Một sự trưởng thành không biết đâu là giới hạn.

 

Craig Tracy và người mẫu

Craig Tracy và người mẫu

Ông làm gì để cổ súy cho bodypainting?
Tôi từng mở gallery đầu tiên trên thế giới chỉ để trưng bày các hình ảnh về bodypainting. Tôi có thể tạo ra một tác phẩm bằng thân thể, thu hút được sự chú ý, tôi cũng có thể tạo ra tác phẩm có thể tồn tại thông qua những bức hình in. Tôi đã bán được hàng ngàn bức hình để người ta treo hàng ngày. Tác phẩm của tôi kích thích đời sống người mua, như một phần không gian bao quanh họ. Ai đến với tôi, dù trong không khí công việc hay không khí gia đình, cũng có cơ hội để thấy bodypainting là thứ gì đó đáng kể, không phải chuyện đùa chơi. Tôi cổ súy bodypainting bằng tất cả hơi thở và sự quyết đoán của mình. Tôi bán ảnh bodypainting cho các nghệ sĩ khác chứ không phải chỉ bán ảnh của tôi. Tôi chia sẻ những gì mình hiểu về bodypainting với người khác, nghệ sĩ hay không nghệ sĩ… Gặp ai tôi cũng muốn truyền cảm hứng cho họ, “dạy” cho họ về môn nghệ thuật mà tôi yêu quý vô cùng.
 

Một buổi vẽ và hướng dẫn của Craig

Một buổi vẽ và hướng dẫn của Craig

 

Ông mời các họa sĩ khác tham gia vào gallery của mình như thế nào?
Nếu bạn là một họa sĩ bodypainting giỏi, và nếu bạn muốn người ta xem được tác phẩm của bạn, rồi lại có thể bán như một tác phẩm nghệ thuật, thì khi đó, tôi hiến ngay một cơ hội.
Gallery của tôi có hạn chế về không gian, nhưng với mục đích cuối cùng là nghệ thuật thì bodypainting sẽ kiếm được không gian thích hợp trong những gallery nghệ thuật khác trên toàn thế giới. Tôi cũng hy vọng bằng cách sống của mình, như một ví dụ, tôi sẽ truyền cảm hứng được cho các nghệ sĩ khác, để họ thấy bodypainting như một lựa chọn và lối ra vững chãi. Gallery này, tôi tạo ra từ những giấc mơ của tôi. Tôi làm được thì người khác cũng sẽ làm được thế.

 
Ông thích podypainting phát triển thế nào trong những năm tới?
Tôi muốn nó được quan tâm, được thưởng thức, được sáng tạo, được dạy dỗ, được mua, và được phê bình. Nó phải được chấp nhận và tôn trọng như một lựa chọn xứng đáng trong thế giới mỹ thuật.

craig2

Là một nghệ sĩ được kính nể trong cộng đồng bodypainting, ông có lời khuyên nào cho những người bắt đầu theo đuổi nghề này không?
Tôi thích câu hỏi này của bạn :-), tôi biết rằng, với tư cách là những nghệ sĩ bodypainting, chính chúng ta kiểm soát tương lai của ngành nghệ thuật này. Chúng ta chịu trách nhiệm tạo ra những tác phẩm kích thích được một phong trào nghệ thuật, kích thích được các nghệ sĩ và những người yêu nghệ thuật. Chúng ta phải tiếp tục là những kẻ sáng tạo thực sự và những thứ chúng ta làm, chúng ta thấy phải khiến chúng ta có cảm hứng. Chúng ta không được phép viện bất kỳ cớ nào để sống cầm chừng, kìm mình lại. Đi theo trái tim và dùng cái đầu để đi theo. Đừng chạy theo tiền vì tiền dường như lúc nào cũng đối lập với sáng tạo. Đừng ngại ngần đi theo những người “đầu đảng” của ngành mỹ thuật này, nhưng trong lòng luôn tin tưởng một ngày kia mình cũng thành “đầu đảng”
Tôi luôn luôn giữ một bầu không khí nghệ thuật với các nghệ sĩ xung quanh mình. Luôn luôn “cho” đi kèm với “nhận” và giữ thăng bằng trong đời sống. Nhớ là làm nghệ thuật mà không hy sinh thì gần như chẳng bao giờ đạt được gì. Và nhất là, cho phép mình được hưởng niềm vui là một anh họa sĩ bodypainting. Lúc nào cũng vẽ. Vẽ không ngừng. Vẽ giúp ta trung thực và gắn bó với điều chúng ta theo đuổi.

**

Bài liên quan:

Là body? hay là painting? thế còn art thì giấu biến đâu rồi?
Huang Yan: da người là giấy vẽ
Kim Joon – cảm ơn đã cho mượn da
Cái mà bạn sắp xem không phải tranh thông thường
Tôi thích mình như con nít học bò

EMMA HACK: da thịt là một concept 

Ý kiến - Thảo luận

(Đề nghị gõ chữ tiếng Việt có dấu và không viết tắt)

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả