|
|
|
|||||||||||||
Ở Đâu - Làm GìTường thuật XÀ BẦN (phần 1) 06. 10. 10 - 12:27 pmN.T.U
Các nghệ sĩ muốn khảo sát những phương cách tái tạo xà bần thành những sự vật, hiện tượng có ý nghĩa mới, giá trị mới, khơi gợi những ý niệm về văn hóa, xã hội, những mối quan hệ chằng chịt ở chính nơi nghệ sĩ đang sống, đặc biệt là nỗi băn khoăn về cuộc mưu sinh đầy bấp bênh, bất định của những người bán hàng rong – những người cùng một bối cảnh xã hội và dường như phần nào đồng điệu về tình trạng tồn tại. (Thông tin từ nhóm Khoan Cắt Bê Tông)
(Còn tiếp) * Bài liên quan: – Tường thuật XÀ BẦN (phần 1)
Ý kiến - Thảo luận
13:43
Friday,8.10.2010
Đăng bởi:
Nguyen nhu thao
13:43
Friday,8.10.2010
Đăng bởi:
Nguyen nhu thao
Cám ơn Phạm Huy Thông đã giải thích một chút về tác phẩm của Lê Anh Hoài, dù đó là suy diễn của bạn nhưng tôi thấy cũng thích thú vì có lý. Thực ra khi tôi gửi comment cũng đã có chút nấn ná sợ làm các nghệ sĩ chân chính cảm thấy chạnh lòng, bức xúc, nhưng thực tế là các cuộc triển lãm đương đại ngày càng sản sinh ra nhiều nghệ sĩ rởm với tác phẩm dễ dãi. Triển lãm ở nhà sàn tuy có xem bàn tán trên soi và nghe bạn bè đi dự về nói lại, vẫn thấy dễ dãi và không hiểu nghệ sĩ thực hiện triển lãm với mục đích gì, nếu chỉ dành cho người trong nghề thì tôi sẽ không băn khoăn nữa. Với người ngoại đạo nhưng yêu nghệ thuật như tôi, thấy ấn tượng với cuộc tương tác sờ đầu rùa của Phạm Huy Thông bởi có thể hiểu được ý nghĩa và mục đích của bạn, và tôi rất thích thú và quan tâm tới những cuộc triển lãm có tư duy, có công sức và nghiêm túc như vậy.
0:19
Friday,8.10.2010
Đăng bởi:
Phạm Huy Thông
Bạn Nguyễn Như Thảo nói thế thì các nghệ sĩ đương đại nói chung chạnh lòng lắm. Việc chị Diệu Hà nuy, anh Huy Hoàng tự đánh vào tay,.. đều có thông điệp riêng và đem lại cảm xúc nhất định cho khán giả. Mà tớ nhớ là Soi cũng đã có nhiều bài viết tường thuật, phân tích mổ xẻ, anh chị em đồng nghiệp cũng bàn lên tán xuống về mặt chuyên môn rất rôm rả. Đùn
...xem tiếp
0:19
Friday,8.10.2010
Đăng bởi:
Phạm Huy Thông
Bạn Nguyễn Như Thảo nói thế thì các nghệ sĩ đương đại nói chung chạnh lòng lắm. Việc chị Diệu Hà nuy, anh Huy Hoàng tự đánh vào tay,.. đều có thông điệp riêng và đem lại cảm xúc nhất định cho khán giả. Mà tớ nhớ là Soi cũng đã có nhiều bài viết tường thuật, phân tích mổ xẻ, anh chị em đồng nghiệp cũng bàn lên tán xuống về mặt chuyên môn rất rôm rả. Đùng một cái Nguyễn Như Thảo bảo là không hiểu gì thì phí công các nghệ sĩ diễn cũng như các nghệ sĩ chầu rìa bình luận quá.
Tiếc là cái triển lãm Xà Bần ở xa quá, tớ không xem được cũng không bàn được. Còn chuyện anh Lê Anh Hoài tụt quần ngồi toalét đọc sách báo thì tớ nghĩ như sau: Nếu anh Hoài tụt quần ngồi đọc sách báo ở nhà anh thì là việc sinh lý bình thường, ai cũng làm. Bây giờ anh bê cái toalét ra công cộng để tụt quần ngồi thì là anh có thái độ. Tất nhiên, mỗi người sẽ đọc được thông điệp khác nhau trong thái độ của anh ta, đôi khi có thể trái ngược nhau. Với tớ, hình như anh Hoài đang phản ứng tiêu cực đến hệ thống báo chí và xuất bản vô bổ ở Việt Nam, việc đọc cũng là một quá trình tiêu hóa, nhưng anh Hoài cho thấy những thứ đáng lẽ phải cung cấp dưỡng chất cho ta hóa ra lại hời hợt, giả tạo, khiến cơ thể chưa kịp nạp đã phải xổ ra hết. (Đấy là cháu suy diễn thế, xin các chú công an đừng bắt anh Hoài). Soi ơi, không có bài nào viết riêng cho triển lãm Restart để anh em bình luận một cái. Tớ có ảnh đấy, đăng ảnh không có được không? Bài đã đăng
» Xem tiếp... |
|||||||||||||||
|
...xem tiếp