Soi học

Hercules (phần 9): Mất bồ vì bầy ngựa ác 01. 06. 14 - 6:53 am

Pha Lê

(Tiếp theo khổ nạn trước)

Nếu bạn là ông vua Eurystheus, chuyên phải nghĩ ra khổ nạn để hành Hercules, thì bây giờ bạn sẽ nghĩ gì nhỉ?

Chắc là đang tức điên và nghĩ rằng “Quái, sao thằng ranh ấy chưa chết!”

Quả là Hercules luôn hoàn thành khổ nạn một cách nghiêm túc; giết con này, bắt con kia là người hùng luôn làm được. Xem đi xét lại, Eurystheus thấy rằng khổ nạn “bắt sống” luôn khó hơn khổ nạn “giết” một chút, thành thử lão phán rằng trong khổ nạn kế tiếp, Hercules phải bắt 4 con ngựa cái của vua Diomedes ở xứ Thrace và đem về trình cho lão.

“Hercules và đàn ngựa của Diomedes”, Jun Shiozawa, 2009. Trong tranh chỉ có 3 con chứ không có 4, chắc do họa sĩ không biết nhét con cuối vào đâu? (Bổ sung: có con thứ 4, đúng là mắt mù nhìn không ra, cảm ơn bạn kim trần đã nhắc trong phần comment)

Người hùng nhà ta từng mất 1 năm để bắt con nai Ceryneian; lần này chàng không những phải bắt 1 con mà tới 4 con. Mấy nàng ngựa này cũng không phải vừa; chủ nhân của các nàng – vua Diomedes – vốn là con trai của thần chiến tranh Ares, nên bản thân ông vua này có sẵn tính hung hăng. Diomedes nuôi 4 con ngựa cái quý, ngoài chuyện chạy nhanh, chúng còn rất khùng vì ông vua cho chúng ăn… thịt người thay vì ăn cỏ. Nếu Diomedes sống trong thời đại ngày nay, chắc chắn ông sẽ bị bộ kiểm dịch và bộ thú y thộp cổ vì cố ý nuôi bệnh ngựa điên.

Thấy 4 con ngựa có vẻ khó xơi, Hercules nhờ cậu bạn (kiêm người yêu)  Abderos đến Thrace với mình để đề phòng bất trắc. Người hùng gõ cửa lâu đài của vua Diomedes, và vị vua thết đãi Hercules cùng anh bạn khá là nồng hậu (nói thêm, Diomedes định bụng rằng khi Hercules ngủ say, ông sẽ cắt cổ Hercules và đem xác cho lũ ngựa ăn.)

Biết tỏng lòng dạ của Diomedes, vào buổi tối Hercules không ngủ mà lẻn ra ngoài. Người hùng phá cửa chuồng ngựa, rồi vất vả cầm cương lèo lái 4 con chạy ra ngoài biển để lên thuyền về diện kiến lão Eurystheus đểu.

“Hercules và đàn ngựa của Diomedes”, tượng hiện nằm tại Bảo tàng Thiên nhiên Hoang dã, Mỹ. Không thấy đề tên nghệ sĩ đã sáng tác nên tác phẩm này, bạn nào biết thì mách dùm với. Cả 4 con ngựa nhìn rất dũng mãnh (chả hiểu sao chúng lại là ngựa cái, tích luôn đề rằng chúng thuộc giống cái mà không giải thích.) Hercules đang bám vào con đầu và lèo lái mấy con sau ra biển, nhìn hơi bị vất vả.

 

“Hercules và ngựa của Diomedes.” Tranh nằm trong bộ sưu tập của Joseph Klein, không biết ai vẽ bức này nhưng nó khoảng thế kỷ 19. Họa sĩ không vẽ đủ 4 con ngựa mà chỉ vẽ 2 con thôi, dù rằng 2 con này trông cũng rất hung hăng.

 

Tuy nhiên, Diomedes đâu phải tay vừa. Biết Hercules chôm ngựa của mình, ông vua bèn tức tốc đuổi theo. Hercules nghe báo cáo rằng Diomedes đang dí tới thì tặc lưỡi, giao 4 con ngựa cho cậu Abderos giữ rồi rảnh tay đi đánh nhau với ông vua của Thrace. Người hùng cơ bắp quên động não nên không hiểu rằng sức khỏe như chàng ta thì lũ ngựa còn nể, chứ cậu thiếu niên Abderos thì vẫn là người thường. Trong lúc giữ ngựa chờ Hercules quay về, 4 con thi nhau xé xác Abderos ra xơi tái.

Người hùng chạm trán Diomedes, lấy chùy phang một cú là con trai Ares lăn đùng ra chết. Sau khi nghe tin lũ ngựa của ông vua quá cố đã nhai sống người thương Abderos, Hercules nổi đóa rồi vứt xác Diomedes cho lũ ngựa ăn để hả giận. Buồn vì một lần nữa phải sớm chia tay với chàng nam thiếu niên mà mình yêu quý (cậu đầu là Hylas), người hùng cho xây dựng một thành phố gần bờ biển nơi mỹ nam của mình chết, và đặt tên Abdera cho thành phố.

“Cái chết của Diomedes”, Gustave Moreau, thế kỷ 18. Thật gớm khi thấy 4 nàng ngựa xé xác chủ nhân cũ ra gặm, Hercules thì ngồi vắt vẻo trên bờ tường nhìn xuống. Chắc người hùng đang giận sôi gan vì mất người yêu. Đề tài này quả là hợp với trường phái dã thú nhỉ? Xin cám ơn Anh Nguyễn thêm lần nữa.

 

“Hercules cho 4 con ngựa của Diomedes ăn xác chủ,” Luca Giordano, 1685. Hercules có vẻ khá dửng dung khi vứt xác Diomedes cho lũ ngựa xơi. Anh chàng đang quỳ nói chuyện với Hercules là ai thế nhỉ? Người yêu Abderos chết rồi còn đâu? Tự nhiên nhìn thấy cảnh này lại liên tưởng tới Kinh thánh, có lộn gì chăng?

 

“Hercules và Diomedes,” Antoine Jean Gros, 1835. Hercules cho lũ ngựa ăn xác mà mặt mày nhìn đi đâu, nhớ tới người yêu chăng? Tứ thế hai người cũng hơi giống múa ba lê…

Nhưng thật lạ lùng, nhờ ăn thịt Diomedes mà lũ ngựa bỗng nhưng hiền lại, không điên nữa. Hercules dễ dàng đem chúng về trình Eurystheus. Lão vua đểu đem 4 con ngựa quý tặng cho Hera hòng nịnh bợ; và từ đó về sau 4 con ngựa này tung tăng gặm cỏ trên đỉnh Olympus.

*

(Còn tiếp)

Ý kiến - Thảo luận

23:34 Sunday,1.6.2014 Đăng bởi:  phale

@Kim trần: Cảm ơn bạn nhé, đúng là mình mắt mù nhìn không ra :)) để nhờ Soi chỉnh vài dòng lên chú thích tranh.



...xem tiếp
23:34 Sunday,1.6.2014 Đăng bởi:  phale

@Kim trần: Cảm ơn bạn nhé, đúng là mình mắt mù nhìn không ra :)) để nhờ Soi chỉnh vài dòng lên chú thích tranh.


 
15:19 Sunday,1.6.2014 Đăng bởi:  kim trần
Hercules và đàn ngựa của Diomedes”, Jun Shiozawa, 2009. Trong tranh chỉ có 3 con chứ không có 4, chắc do họa sĩ không biết nhét con cuối vào đâu?
là 4 con đó, 1 cái đầu bé ngay trái, hơi mờ 

...xem tiếp
15:19 Sunday,1.6.2014 Đăng bởi:  kim trần
Hercules và đàn ngựa của Diomedes”, Jun Shiozawa, 2009. Trong tranh chỉ có 3 con chứ không có 4, chắc do họa sĩ không biết nhét con cuối vào đâu?
là 4 con đó, 1 cái đầu bé ngay trái, hơi mờ 
 

(Đề nghị gõ chữ tiếng Việt có dấu và không viết tắt)

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả