Gẫm & Bình

Có nên tạo thành một phong trào vẽ tranh để làm từ thiện? 21. 10. 13 - 12:58 pm

Hoàng Lưu, Vũ

SOI: Đây là ý kiến của một phụ huynh cũng có con bán tranh trong hội chợ từ thiện. Ý kiến này đăng ở bài “Mua một bức tranh từ thiện như mua một kỷ niệm về điều tốt đẹp“. Soi xin đưa lên thành bài để các bạn dễ theo dõi. Tên bài do Soi đặt.

 

H-MT076: “Hoa Phi Điểu”, tranh của Lê Võ Việt Khang có trong hội chợ tranh từ thiện đợt 8

Tôi có hai con đều gửi tranh tham gia từ thiện ở CLB của cô Quỳnh Mây. Tranh của các cháu vẽ vào dịp Tết khi các cháu về thăm Hà Nội. Thực ra thì tôi không hẳn muốn gửi tranh các con đi bán – và bản thân các cháu cũng không hẳn muốn. Nhưng tôi thấy đó là hoạt động từ thiện nên đã giải thích cho các cháu vì sao nên gửi tranh. Trước khi tham gia, tôi đã email hỏi rõ đây là tổ chức từ thiện gì, có tin cậy không? Và có công khai tài chính không để đảm bảo sự tin cậy.

Cá nhân tôi suy nghĩ việc các con dành bức tranh mình yêu thích đem bán để có chút ít giúp đỡ cho các bạn khó khăn là ý tưởng tốt. Nên làm.

Tuy nhiên, thực lòng tôi thấy có mấy vấn đề muốn trao đổi thế này:

– Việc làm từ thiện là từ tâm, làm được đến đâu là tùy theo tấm lòng của mỗi người. Chúng ta không nên và không thể kê lể công lao hay sự cố gắng của mình.

Hướng con trẻ làm từ thiện là chính vì muốn hướng tới khai mở cho các cháu chân thiện mỹ chứ không phải vì gương mặt của cha mẹ hay gương mặt của bất cứ ai, bất cứ tổ chứ nào.

– Tranh của các con bán hay không, có tác động thế nào đến con trẻ – tôi không dám lạm bàn – nhưng hữu xạ tự nhiên hương – tranh các con đẹp sẽ có người muốn mua. Tranh các con chưa thật thuyết phục sẽ không có người mua. Tôi nghĩ sẽ có những người sẽ không mua tranh mà sẽ gửi thẳng tiền đến tổ chức thay vì mua một bức tranh về chẳng biết làm gì. Cái đó tôi nghĩ cũng không ảnh hưởng đến việc các cháu gửi tranh bán. Có người không thích mua thì cũng sẽ có người thấy đẹp và mua. Điều đó là tự nhiên thôi. Tôi không nghĩ tranh của các cháu cần “xin” ai đó mua cả. Vấn đề là ban tổ chức có để điều đó xảy ra tự nhiên hay không mà thôi.

– Nhưng có vấn đề này tôi thấy cần cân nhắc. Có nên tạo thành một phong trào vẽ tranh để làm từ thiện một cách qui mô? Điều này rất nhạy cảm và nên thận trọng. Vì rất có thể từ mục đích tốt nhưng lại tạo thành một tâm lý nào đó cho các cháu. Nếu chỉ chệch hướng chút ít thì có thể lại tạo thành một bệnh thành tích và một bệnh “từ thiện”.

– Thú thực tôi rất sợ các bệnh phong trào, nhất là nếu chúng tác động lên con trẻ. Và nhất là việc gửi tranh nào bán, việc định giá v.v các con có biết và có tham gia quyết định không? hay mọi việc là do cô và bố mẹ quyết định vì bố mẹ và cô thấy đó là điều tốt nên quyết định cho các con – còn các con chỉ có việc vẽ tranh? Và tôi muốn nói là việc các con vẽ tranh và gửi tranh bán có hai mặt: một mặt giúp các bạn khó khăn có thịt trong bữa cơm, một mặt là giáo dục các con sự chủ động và trách nhiệm với cộng đồng. Làm được cả hai mặt đó mới thật không dễ và đây là vấn đề liên quan đến giáo dục con trẻ nên càng phải thận trọng.

– Cá nhân tôi nghĩ rằng, nên chăng đẻ các con tự tổ chức hội chợ bán tranh hàng năm vào những lần đặc biệt nào đó. Các con tự quyết định bán bao nhiêu bức, giá cả thế nào v.v. Và tự tay gom tiền bán được tranh đem đến quỹ, cha mẹ, thầy cô chỉ hỗ trợ thì có lẽ hay hơn là người lớn chủ trì quyết định mọi việc của các con. Tranh là tài sản của các con – các con nên tự tay định đoạt nó. 

– Gia đình tôi hiện nay đang định cư ở Canada – Trước đó chúng tôi sống ở Tây Úc. Tranh của con gái tôi (12 tuổi) được mua trước với giá 30$ – con trai tôi có vẻ buồn khi tranh của cháu chưa bán được. Và khi con trai tôi nghe tin tranh của cháu bán được 500K thì phải, cháu dã nói ngay: Con có thể giữ lại một phần tiền cho con chứ? Con chỉ muốn từ thiện 1/2 thôi. Tôi đã phải giải thích cho con là ở đây mình không bán tranh độc lập, mình gửi vào hội chợ từ thiện nên mình phải theo qui định của hội chợ. Cháu đồng ý vì hiểu là phải theo qui định. Nhưng cháu vẫn hỏi tôi: thế ai ra qui định hả mẹ? Và ai bầu người có quyền ra qui định hả mẹ? Có thể vì con trai tôi sống và học ở nước ngoài từ lớp 1 nên cháu quen với việc cháu có quyền với những gì thuộc về cháu, liên quan đến cháu nên đã hỏi rất cặn kẽ như vây.

Tôi nghĩ các ý kiến đóng góp là rất đáng trân trọng để những người tổ chức suy nghĩ, thu thập sao cho công việc càng ngày càng tốt đẹp hơn.

Điều quan trọng nhất là chúng ta hướng cho các con trẻ biết chia sẻ với cộng đồng, thông qua đó như một sự hướng dẫn, giáo dục không áp đặt cho các con. Và tôi nghĩ, CLB cũng như phụ huynh đều hiểu điều đó và lấy đó làm kim chỉ nam.

H-MT078: “Chơi bóng chày”, tranh của Duy Anh có trong hội chợ tranh từ thiện lần 8

*

PS: Ở nơi gia đình tôi sống, các tổ chức từ thiện và nhà Thờ. Thường mọi người hay quyên góp cho nhà thờ (có lẽ vì sự tin tưởng và vì lý do tôn giáo) sẽ quyên góp quần áo không dùng đến, tiền bạc thì tự nguyện – nếu cá nhân quyên góp tiền bạc sẽ nhận được 1 tờ biên lai để cuối năm trừ đi thu nhập khi tính thuế thu nhập phải đóng cho chính phủ. Doanh nghiệp nhỏ như quán ăn của tôi thì có 1 hộp tiền kiểu như con lợn tiết kiện để ngay ở quầy cho khách đến ăn bỏ tiền lẻ vào. Khóa mở hộp này là tổ chức từ thiện giữ. Hàng tháng có người của tổ chức đến mở khóa gom tiền. Tôi là chủ quán ăn, tôi ủng hộ bằng cách cho để hộp quyên tiền ở quán của tôi. Tuy nhiên, tôi còn đóng góp bàng cách trừ thẳng phần trăm một số món ăn mà tôi bán cho quỹ từ thiện đã được đăng ký từ trước.

Các công ty lớn thì tôi không rõ cách thức làm từ thiện của họ. Nhưng nói chung, ai cũng tham gia từ thiện cả. Nhất là mỗi lần dọn nhà thì ai cũng xếp quần áo gọn gàng còn tốt, không mặc đến bỏ vào thùng từ thiện hoặc gọi điện cho người của tổ chứ đến lấy. Cả đồ gỗ, và các đò khác không dùng đến cũng làm như vậy. Tổ chức này sẽ bán quần áo và đò dùng cũ này với giá rẻ cho những người nghéo khác – nhân viên bán hàng là tình nguyện không lấy lương/ Còn địa điểm cửa hàng thì tôi không biết là do ai ủng hộ (Tổ chức này có cửa hàng đồ cũ ở nhiều điểm trong thành phố) – số tiền bán được từ quần áo và đồ dùng quyên góp sẽ đem giúp người nghèo khó khăn ở các nơi khác.

Thân mến
Hoàng Lưu, Vũ
Calgary – Canada

Ý kiến - Thảo luận

21:16 Tuesday,22.10.2013 Đăng bởi:  Mèo
@Sương:
Em đã từng tham gia các chương trình từ thiện nên em hiểu công việc mà anh nói đến là như thế nào. Nhưng đối tượng ở đây rất cụ thể và giản dị, là mấy chục bức tranh các cháu nhỏ đem bán đấu giá. Với cái cụ thể, rõ ràng và đơn giản như thế này, việc
...xem tiếp
21:16 Tuesday,22.10.2013 Đăng bởi:  Mèo
@Sương:
Em đã từng tham gia các chương trình từ thiện nên em hiểu công việc mà anh nói đến là như thế nào. Nhưng đối tượng ở đây rất cụ thể và giản dị, là mấy chục bức tranh các cháu nhỏ đem bán đấu giá. Với cái cụ thể, rõ ràng và đơn giản như thế này, việc làm một thư cảm ơn cho các cháu hay 1 món quà bé nhỏ gì đó, theo ý kiến của em, là việc rất đơn giản và dễ dàng thực hiện. Em không bàn xa hơn, sâu hơn về các chương trình từ thiện khác, chỉ riêng cho trường hợp này thôi.
 
@me hien:
Em viết dựa trên quan điểm và mong muốn của các cháu nhỏ đã góp tranh chứ không phải dựa trên mong muốn của cá nhân em. Chứ trong chương trình đấu giá này của cô Mây, em có làm được gì đâu là like fanpage :P 
10:04 Tuesday,22.10.2013 Đăng bởi:  Dungdung
Cảm ơn Soi :)
...xem tiếp
10:04 Tuesday,22.10.2013 Đăng bởi:  Dungdung
Cảm ơn Soi :) 

(Đề nghị gõ chữ tiếng Việt có dấu và không viết tắt)

Tìm kiếm

Tiêu đề
Nội dung
Tác giả